Ring ring
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Mẹ Kế Zombie (H)


phan 4

 Chương 7
 Vì một tương lai tươi sáng hơn, Vương HiểuThư cuối cùng vẫn thỏa hiệp với Z. Nhưng cô vẫn ra vẻ cương quyết, nếu ngày mai đi, cô không thể không mảnh vải che thân ở cùng mộtphòng với hắn, ai biết hắn có lau súng cướp cò hay không?

 Nếu ngay cả yêu cầu nho nhỏ này hắn cũng không thể đồng ý, vậy cô liền. . . Cô liền. . . Cô liền thỏa hiệp!

 May mà tuy rằng ý nghĩ của Z khác với người bình thường, nhưng ít ra cũng phân rõ phải trái (?), hắn xốc lên drap giường nhàu nhĩ và ái muội, ném sang một bên, làm như vậy với tầngthứ hai, thứ ba, thứ tư. . . Cho đến tầng thứ năm mới quấn lên người, bình thản ung dung đi ra ngoài.

 . . . Nằm máng [1], rốt cuộc hắn lót mấy tầngdrap giường a?! Vương Hiểu Thư cố kìm lại ý muốn đếm từng cái, lo âu chờ đợi hắn trở về, 10 phút sau, Z ăn mặc chỉnh tề, tay nhét vào túi áo dài trắng, trên mũi là chiếc kính không gọng, tócmái thật dài hình như đã được chải vuốt, chỉnhtề vén sang một bên, cảm giác không tồi, vócngười rất cao, thật gầy, rất có khí chất. . .

 [1] Hình dung không hiểu nổi người khác.

 Phi, suy nghĩ miên man cái gì vậy

 "Ở đây chỉ có cái này cho cô mặc." Hắn ném áo dài trắng cho Vương Hiểu Thư, Vương Hiểu Thư lập tức khoác áo lên, có đồ mặc cảm thấy bìnhtĩnh hơn nhiều, nhưng cô vẫn bất mãn khi ăn mặc như thế nào, thân thể trần truồng lại mặc áodài trắng, thế nào cũng thấy có mùi YD. [2]

[2] YD: dâm đãng.

 "Thực ra tôi không ngại mặc lại quần áo củamình, không biết anh để ở đâu?" Vương HiểuThư uyển chuyển hỏi.

 Z lạnh nhạt đẩy mắt kính, ngạo mạn ghét bỏ nói:"Quá bẩn, vứt đi rồi."

 ". . . . . ." Vương Hiểu Thư không nói hai lờixoay mình lên giường, nhấc chăn lên che kínngười, lui vào trong góc, nhắm nghiền mắt lại.

 Ngươi mẹ nó có thể làm ít chuyện thất đức đi không?! Chẳng lẽ hắn không cảm nhận thấy oánniệm của cô sao?! Cô nguyền rủa hắn cả đời bất lực!

 Z nhếch cao mày, nhìn chăn của mình và người trên giường, như có đăm chiêu suy nghĩ một hồi, xoay người rời khỏi phòng nghỉ, đóng cửa lại.

 Vương Hiểu Thư nghe thấy động tĩnh của hắn,muốn đứng dậy xem hắn đi đâu, nếu hắn đi ra ngoài thì cô sẽ trộm sạch phòng thí nghiệm củahắn rồi đào tẩu ngay lập tức. Nhưng đây chỉ là kế hoạch trong đầu cô mà thôi, thực thi sẽ vô cùng khó khăn, cô ngồi bật dậy, cảm giác đầu hơi choáng váng, trước mắt mơ mơ hồ hồ, cái gì cũng không thấy rõ.

 Loại cảm giác này giằng co hơn nửa phút mớigiảm xuống một chút.

 Sao lại thế nào? Không nhớ rằng Vương HiểuThư có bệnh a, tại sao lại có cảm giác như thiếumáu và cao huyết áp?

 Vương Hiểu Thư cố sức xê dịch thân thể, ngồi trên giường xoa huyệt thái dương, bình phụcđược 7 8 phút, Z trở về phòng nghỉ, tay cầm một cốc thủy tinh, bên trong đựng nước, một tay kia cầm một lọ thuốc.

 "Uống vào thì tốt rồi." Hắn đưa thuốc và nước qua, rất có dáng vẻ của bán tiên.

 Vương Hiểu Thư sửng sốt một lúc lâu, khôngnhận lấy: "Anh biết tôi không thoải mái?" Thuốc cũng không thể uống bậy, huống chi là thuốccủa người như vậy đưa tới.

 Z nhếch miệng, hình như có suy nghĩ, hắn từ từ nói: "Ừm, có lẽ vậy, tôi chỉ đột nhiên nhớ tớikháng nguyên dùng trong thí nghiệm mấy ngàyhôm trước, phản ứng không tốt lắm. Theo tôi được biết, nó có thể truyền bá qua hành vi tình dục."

 Vương Hiểu Thư uể oải tiếp nhận nước vàthuốc, vặn mở nắp lọ, ngẩng đầu dùng ánh mắtcó đủ hay không nhìn hắn, hắn phối hợp gậtđầu, vì thế cô liền uống.

 Z nhìn chằm chằm cô uống thuốc, tầm mắt di chuyển cao thấp theo động tác của cô, thấy cô thật sự uống, khóe miệng nhếch lên, mày giãnra, nhận cốc nước rồi xoay người rời đi: "Ngủngon."

 Xem ra hắn không muốn cùng ngủ ở chỗ nàyvới cô, vậy thì không thể tốt hơn, Vương HiểuThư thở phào nhẹ nhõm, uống thuốc xong cảm giác không khỏe rất nhanh biến mất, không biếtcó phải vì tác dụng tâm lý hay không.

 Cô nhìn qua khe cửa, Z đang đi qua đi lại ngoài phòng dụng cụ, đổi dụng cụ trong tay, khoảng 5 phút sau, cầm lấy chìa khóa trên bức tường phíanam, đi vào một đường hầm tối tăm thông xuống lòng đất.

 Sau khi hắn đi vào, Vương Hiểu Thư liền đẩy cửa đi ra, cô bước nhẹ tới gần đường hầm kia,đứng ở bên cạnh có thể nghe thấy tiếng bướcchân xuống thang lầu của Z, cạch, cạch, cạch,quy luật giống như tiếng đồng hồ.

 Hắn đi làm gì vậy? Xem ra dù thiết bị ở trên này tiên tiến nhưng cũng không phải chỗ làm việcchân chính của hắn, phía dưới có lẽ mới là nơi hắn thí nghiên và nghiên cứu chế tạo bệnh độc.

 Trong nguyên tác, 80% quyển sách đều nói vềchuyện của nữ chủ và những người đàn ông khác, Z luôn luôn được đề cập là kẻ đáng sợ nhất, 20% kết cục hắn mới chân chính xuấttrướng, vừa ra đã giết sạch nam chủ, bắt cóc nữ chủ.

 Với ý nghĩa nào đấy, tính chất của hắn gần giống với Lord Voldemort, tuy rằng cả bộ tiểu thuyết, phần lớn hắn chỉ xuất hiện qua lời kể, nhưng Z là người thắng trận mà Voldemort là người thất bại.

 Nghĩ như vậy, hiện tại hắn đang làm gì, thật sựkhông rõ.

 Nhưng mà, đừng mê luyến ca, ca chỉ là truyềnthuyết, mê luyến hắn sẽ chết người!

 Vương Hiểu Thư sáng suốt lui về phía sau, rờixa đường hầm màu đen không thấy tận cùng, kéo chặt áo dài trắng trên người, tìm một sợi đây trên bàn thí nghiệm buộc vào eo, biến thành áo đầm.

 Cô dè dặt nhìn đường hầm kia, đảm bảo hắn chưa bước lên, sau đó nhẹ chân nhẹ tay tìm kiếm đồ hữu dụng đối với mình trong phòng thí nghiệm, ví dụ như, dung dịch có thể làm cho zombie tôn kính mà không thể gần gũi.

 Bệnh độc siêu cấp H+ là Z nghiên cứu ra, hắn thí nghiệm trên người động vật rồi không kiêngnể thí nghiệm trên người sống, các loại nhân chủng các loại giới tính, thậm chí gồm cả không uống rượu không hút thuốc lá, tất cả đều phân loại rồi tiêm vào, khiến cho bệnh độc bùng nổ toàn cầu, không có cách nào khống chế, toàn bộ nhân loại đầu bị chiếm đóng bởi bệnh độc không ngừng biến dị, không có cách giải quyết.

 Nhưng mà, người khác không có cách không cónghĩa là Z không có cách, điều này giống như đứa trẻ ngươi nuôi dù điêu ngoa, ngươi cũng biết nhược điểm của nó. Z tuy rằng là người đánhnhau chưa chắc có thể đánh được Âu Dương, chỉ số thông minh và tính cách biến thái lại có thể quăng người địa cầu mấy cái ngã tư.

 Vương Hiểu Thư tìm loạn trong phòng thí nghiệm của Z, phát hiện rất nhiều dung dịch, nhưng chúng nó đều bị cố định, muốn lấy ra cần phải đưa mật mã vào.

 Vương Hiểu Thư tựa vào trước máy tính, nhìnchằm chằm dòng nhập mật mã, ra sức suy nghĩ, ý đồ dựa vào tình tiết trong nguyên tác đoán ramật mã Z thiết trí.

 Nhưng cô còn chưa nghĩ ra, màn hình chờ nhậpmật mã đã đổi, một khuôn mặt quen thuộc saukhi chữ cái biến mất xuất hiện trước mặt cô, mắt kính lóe ra ánh sáng lạnh. . . Là Z.

 "Để những gì cô chuyển loạn về đúng chỗ, sau đó vào phòng đi ngủ, 5 phút sau nếu tôi còn thấy cô ở đây, cô liền xuống làm bạn với chúng nó."Hắn bỗng nhiên đổi góc camera, một không gian lớn bằng nửa sân bóng đập vào mắt, nơi đó bàyđầy lọ thủy tinh. Lọ rất lớn, có thể đặt ba đếnnăm người vào, chất liệu trông vô cùng chắc chắn, trong ngoài thông thấu, người bên trong không có cách nào đập vỡ thủy tinh để lao ra, dễ nhận thấy thủy tinh kia là đặc chế.

 Vương Hiểu Thư biết những điều này, bởi vì cô thấy mấy người bị giam trong lồng thủy tinh. . . Cũng không thể gọi là người, bọn họ nhìn trôngrất đau đớn, dường như đang biến dị, có ngườiđã hoàn toàn mất đi lý trí, đang tra tấn nhữngngười còn sót lại lý trí bị nhốt cùng mình, hìnhảnh thuộc cấp R.

 Vương Hiểu Thư chỉ cảm thấy cổ họng nóng lên, có gì đó từ yết hầu cuồn cuộn dâng lên, cô bụmmiệng, nhắm mắt xoay đi, không đành lòng nhìn nữa.

 Khó có thể tưởng tượng, hình ảnh như vậy đều do người đàn ông vừa lên giường với cô sáng tạo, nếu không tận mắt nhìn thấy, cô sẽ khôngtự cảm nhận được Z là một người đáng sợ đếnmức nào.

 Dù sao, hắn đối với cô mà nói chỉ là một nhânvật không rõ ràng trong tiểu thuyết, không cótiếp xúc trực tiếp, rất khó biết hắn là dạng người gì, nhưng hiện tại. . .

 Ha ha. . .

 Kỳ thực như vậy cũng tốt, có lẽ cô nên cảm ơnhắn, dù sao ít nhất nhìn qua những thứ này, nhớlại zombie ở ngoài căn cứ, cô liền không thểthích hắn được, dù hắn là người đàn ông đầu tiên của cô và có lẽ cũng là cuối cùng, trừ khi cô điên.

 "Cô chờ tôi tự đi lên mời cô sao?" Màn hìnhmáy tính đã quay lại người Z, hắn mặt vô cảmnhìn cô, từng chữ đều khiến cô vô cùng chắc chắn hắn sẽ làm như vậy.

 Vương Hiểu Thư không hề do dự tắt máy tính,nhanh chóng kiểm tra đồ trong phòng thí nghiệm một lần, sau khi xác định không quên cái gì,không hề quay đầu lại, chui vào trong phòng nghỉ, đóng chặt cửa.

 Không thể chạy thoát được, hắn biết cô lục lọi đồ của hắn, chứng tỏ trong phòng thí nghiệm có camera, cũng không biết trong phòng nghỉ có hay không? Không có người biến thái đến mức đặt camera trong phòng ngủ của mình chứ? Tựchụp cảnh mình ăn tươi mấy con sâu sau khi ngủ sao?

 Vương Hiểu Thư ôm gối, ngồi trên giường suy nghĩ miên man, mí mắt dần dần cụp xuống,không biết thuốc của Z cho cô dùng có tác dụnggây ngủ hay không, cô cảm thấy vô cùng buồnngủ, không bao lâu liền ngủ mê mệt, khi tỉnh lạiđã là ngày hôm sau, Z đứng ở cạnh giường,đương nhiên hắn có chìa khóa gian phòng này.

 Hắn giống như trào phúng xoay xoay chìa khóatrên tay, mấy chiếc khóa dụng vào nhau, phát ra tiếng vang dễ nghe: "Chào buổi sáng." Z lễ độchào Vương Hiểu Thư, sau đó đưa cho cô mộtcái lọ bằng ngón tay, bên trong là thứ mà cô tha thiết ước mơ.

 Hắn dường như muốn biểu hiện thân mật mộtchút, nhếch miệng mỉm cười, nhỏ giọng hỏi:"Ngủ có ngon không?"

 Không hề.

 Một chút cũng không.

 Không phải là mơ ác mộng mà là ngủ rất sâu,làm cho cô cảm thấy mình vẫn chưa tỉnh lại.

 "Tôi đi rồi, hi vọng chúng ta không có cơ hộigặp lại." Vương Hiểu Thư không trả lời hắn mànói thẳng thừng, cô chân không đi xuốnggiường, Z thong thả ấn điều khiển từ xa trong tay, một người máy loại nhỏ có mắt điện tử và tay vòng tròn đi tới trước Vương Hiểu Thư, trên bàn tay vòng tròn là một đôi giày cao gót màutrắng.

 Vương Hiểu Thư kinh ngạc nhìn lại, Z vẫn đeochiếc kính giống hôm qua, người hắn cản ánh sáng, thấu kính làm mờ mắt cô, cô không nhìn rõ mắt hắn.

 "Vì sao cho tôi?" Cô không hiểu hỏi.

 Z nghĩ một chút, nói: "Để nữ sĩ chân không rờiđi thì không phải quý ông, cô không phải đối tượng thí nghiệm bệnh độc của tôi, tôi hẳn nên tôn trọng cô. Đương nhiên, nếu nghe có vẻ phứctạp, cô có thể cho rằng đó là tiền boa."

 ". . . Nói như vậy, bình dung dịch này coi như là phí qua đêm?" Khóe miệng Vương Hiểu Thư run rẩy.

 Z gật đầu như cho là thật, quan hệ như vậy rấtrõ ràng, song phương đều hiểu rõ, nhưng hắn chỉnói hắn không cho rằng cô là đối tượng thínghiệm bệnh độc, cũng không nói cô không phải là đối tượng thí nghiệm loại khác, hắn cần thí nghiệm rất nhiều thứ.

 Vương Hiểu Thư nhận đôi giày từ tay ngườimáy, đi thử, không ngờ lại vừa chân. Cô khônghỏi vì sao số đo đúng như vậy, đi xong lập tức quay đầu bước đi mà không chào hỏi, giống nhưsợ hắn sẽ làm gì mình.

 Giống như cô thực sự có thể chạy trốn.

 Z như có suy nghĩ vỗ cằm, đợi khoảng 10 giây, sau đó bước nhẹ ra cửa.



 Chương 8
 Vương Hiểu Thư đi thật vội, cô không dám quay đầu, sợ vừa quay đầu liền thấy Z đi theo, cô ra sức chạy đi, rẽ ngoặt mấy chỗ, cố ý đi loạn, cuốicùng đứng cạnh một bụi hoa không biết têntrong rừng cây nhỏ, cách đó không xa là hải đăng của căn cứ Lượng Tử.

 Trốn được rồi. . .? Thật sự trốn được rồi?

 Vương Hiểu Thư cảm thấy cảm giác lúc này không hề chân thật, cô mở lọ dung dịch Z đưa,bôi một chút ở sau tai và trên vai, sau đó đóng kín nắp lại, cẩn thận giữ chặt, chỉ có như vậy, cô mới có cảm giác an toàn.

 Làm xong hết thảy, bỗng có tiếng bước chânvang dội từ phía trước truyền tới, hình như có rất nhiều người đang tới gần đây.

 Vương Hiểu Thư ý thức được muốn trốn, quayđầu lại liền thấy một khuôn mặt vô cùng xinhđẹp, tóc quăn đen dài đến eo thật phù hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ cỡ lòng bàn tay,dáng người cao gầy giống như búp bê thổi khí, cả người tản ra hơi thở "Làm tình với ta là chuyện rất sung sướng".

 "Hiểu Thư, cuối cùng tìm được cậu rồi!" Cô gái xinh đẹp vui vẻ cầm tay Vương Hiểu Thư, cao giọng hô, "Tôi tìm được cô ấy rồi! Ở bên này!Mọi người mau tới!"

 Cùng với tiếng gọi của ả là ba zombie. . . Phi, lànhân loại! Một đám người quen vọt tới, cầm đầulà Âu Dương.

 Hắn vừa thấy Vương Hiểu Thư liền nhíu chặtmày: "Sao em lại ăn mặc như thế này?" Âu Dương đè nén lửa giận, vọt tới trước ngườiVương Hiểu Thư, từ trong tay cô gái xinh đẹp kéo cô lại, hung bạo nhìn cô, "Rốt cuộc làchuyện gì xảy ra, quần áo của em đâu? Trong tay em là cái gì?" Hắn muốn cướp dung dịch củaVương Hiểu Thư, Vương Hiểu Thư dùng hết sức đá văng hắn.

 "Cút ngay!" Muốn cướp thứ cô đánh cược mệnh để đổi, là muốn cô trở mặt sao? Vương Hiểu Thư u ám cau mày.

 "Âu Dương!" Cô gái xinh đẹp vẫn đứng xemdiễn thấy Âu Dương bị Vương Hiểu Thư đạp ngã, vội vàng chạy đến bên người hắn, vội vàng ngồi xuống đỡ hắn, "Âu Dương, anh khong saochứ?" Ả khổ sở nhìn Vương Hiểu Thư, "HiểuThư, việc kia là tôi không đúng, tôi nhận lỗi vớicậu, nhưng cậu không nên vì vậy mà chán ghét Âu Dương, có một số thứ không phải bản thân có thể khống chế, tôi hi vọng cậu hiểu rõ!"

 Ả làm như rất khổ sở, sau khi nâng Âu Dươngdậy liền ra vẻ hạ quyết tâm, nói: "Hiểu Thư, tôibiết là mình có lỗi với cậu, cậu rời nhà trốn đi là vì tôi, tôi đã nói với thống đốc, chỉ cần tìm đượccậu, tôi liền rời khỏi Lượng Tử ngay lập tức,không bao giờ trở về nữa." Ả gục đầu xuống,đôi mắt ngấn lệ, "Tôi sẽ không liên lạc với ÂuDương nữa, tôi trả. . . Trả hắn lại cho cậu."

 ". . . . ." Đến nước này mà còn không biết ả là ai, vậy Vương Hiểu Thư chính là đồ ngốc. Cô vội vàng cự tuyệt "ý tốt" của ả, "Đừng! Cô đừngđi! Người nên đi là tôi, cô đừng để ý tôi, tôichính là con lừa lì lợm!"

 Y Ninh kinh ngạc nhìn Vương Hiểu Thư, thấyđối phương vẻ mặt nghiêm túc không giống như đang nói đùa, không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ cô ta phát hiện cái gì? Ánh mắt Y Ninh thay đổimấy lần, cuối cùng quyết định giả ngu.

 "Hiểu Thư, cậu đừng nói nhảm, tôi đã cam đoanvới thống đốc, cậu và bọn Âu Dương cùng trởvề, tôi. . . Tôi đi ngay bây giờ." Ả lộ vẻ sầu thảmcười cười, cuối cùng nhìn lướt qua Âu Dươngđang ngơ ngác, kiên quyết quay đầu bước đi.

 Âu Dương giống như bây giờ mới phản ứng kịp, muốn xông lên đuổi theo ả, nhưng hắn bỗngdừng lại, nhíu mày, vô cùng ẩn nhẫn nắm chặttay, gân xanh trên trán nổi lên.

 Vương Hiểu Thư nóng nảy, dùng sức đẩy hắn:"Anh còn thất thần làm cái gì? Mau đuổi theo! Cô ấy chạy xa, anh mà không đi thì không kịp! Ở đây cũng không an toàn, nếu gặp zombie thì làm sao bây giờ? Cô ấy dù gì cũng là nữ hài tử, nếu xảy ra chuyện thì anh cũng đừng hối hận!"Cho rằng bà đây không biết các ngươi đã thương lượng diễn màn khổ nhục kế này cho mọi người xem sao, sau đó danh chính ngôn thuận khôi phục thân phận con rể thống đốc củaÂu Dương, tiện thể thay Y Ninh thu thập manh mối và làm việc, đến lúc đó Y Ninh chỉ cần làm chính mình chật vật một chút, chiếm được đồngtình của mọi người, vậy thì có thể ngóc đầu trở lại, rõ là. . . Vương Hiểu Thư nâng tay che khóemiệng đang run run.

 Âu Dương bị hành động của Vương Hiểu Thưlàm ngây ra, mờ mịt nhìn cô, không động đậy một chút nào.

 Vương Hiểu Thư nôn nóng, nếu Y Ninh đi thật,vậy không phải kế hoạch của bọn họ sẽ thànhcông? Tuy rằng cô có thể kiên trì không lấy Âu Dương, nhưng Vương Kiệt chưa chắc đã đồng ý.

 Theo trong sách viết, Vương thống đốc chỗ nàocũng tốt, nhưng lại rất bảo thủ, hơn nữa đặc biệt thấy lợi là ham, tuy rằng đối với con gái cũngkhông tệ, nhưng tới thời khắc mấu chốt không dùng bất cứ ai, nếu không cũng không bỏ mặc Vương Hiểu Thư bị Y Ninh làm cảm nhiễm bệnhđộc, chết không toàn thây. "Cái nhìn đại cục"của hắn chính là bôi đen hai chữ "đại cục", hắn nên gọi là "Cái nhìn đại cúc" mới đúng.

 "Anh không đi tôi đi." Vương Hiểu Thư cắn môi, đuổi theo hướng Y Ninh rời đi, phía sau truyềnđến tiếng kêu không thể tin được của Âu Dương, "Em đi theo làm gì? ? ? ? ? ? ! !"

 Ha ha, đương nhiên là phá hư kế hoạch của các ngươi, chẳng lẽ ta còn phải nói ra sao?

 Vương Hiểu Thư một mặt thánh mẫu quay đầunhìn đám người Âu Dương, diễn trò, nếu Vương cô nương trong nguyên tác là quả hồng mềm,vậy cô sẽ cho nàng thêm cái danh thánh mẫu.

 "Đương nhiên là đi cứu Y Ninh a! Cô ấy là chị em tốt của em, sao em có thể trơ mắt để cô ấy thân hãm nguy hiểm! Cho dù em gặp chuyện không may, em cũng không thể để cô ấy gặpchuyện không may! Em còn muốn thành toàn hai người, xem hai người nhất bái thiên địa nhị bái cao đường đây!" Về phần đưa vào động phòng liền miễn, hình ảnh cấm này cô cả đờicũng không muốn tiếp xúc, nó khiến cô nhịn không được mà nghĩ tới Z.

 Lại nói, muốn dẫn Z ra cũng không được, nếu không hắn có thể xuất hiện trước mặt cho ngươi xem, hơn nữa hắn vẫn đang núp ở xung quanh,nhìn trò hay mà Vương Hiểu Thư đang diễn.

 Hắn chớp mắt nhìn, nghiêng đầu suy tư một hồi, bóng dáng dưới áo dài trắng chậm rãi lui về phíasau, xuyên qua một con đường nhỏ ẩn nấp, lại rẽ về hướng bắc, khoảng 100 mét sau, mở ra mộtcánh cửa gỗ, ung dung bước đến cạnh cửa, không biết từ lúc nào tay phải đã cầm một câychâm đồng, kim châm lóe ra ánh sáng sắc bén.

 Mà bên kia, Y Ninh đang nhanh chóng chạy tớiphía cánh cửa này, phía sau là Vương Hiểu Thưcàng đuổi càng gần, Y Ninh vẫn không biết nguy hiểm đang tới gần.

 Z giơ tay lên, nhìn đồng hồ, giống như đang tính thời gian. Hắn vươn ngón tay gõ hai lần ở vỏ kim loại, lại lấy ra một chiếc đồng hồ quả quýttừ túi áo sơ mi, so sánh thời gian hai bên,khoảng hơn 10 giây, hắn đóng đồng hồ quả quýtlại rồi nhét vào túi áo sơ mi, cầm ống tiêm đi qua cửa gỗ, mặt vô cảm đâm kim tiêm vào Y Ninh vừa tiến đến, chuẩn xác tiêm chất lỏng không biết tên vào cổ ả, sau đó nghênh ngangrời đi mà không thèm quay đầu lại, Y Ninh mởto mắt nhìn bóng lưng cao gầy của hắn, ngỡ ngàng mà cứng ngắc ngã lăn trên đất, không hề nhúc nhích.

 Khi Vương Hiểu Thư đuổi tới liền nhìn thấycảnh tượng bi kịch này, cô theo bản năng lui về sau vài bước, thiếu chút nữa thì va vào Âu Dương cũng đang đuổi tới.

 Nằm máng, ai làm Lôi Phong a? Thật mẹ nó cógiác ngộ, cô nhóc xinh đẹp như vậy mà cũng hạ thủ được!
 Ả chưa chết, tạm thời nằm lăn quay thôi, hình như thuốc độc hay khống chế gì đấy thì phải.
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .